Wap giải trí, tải Game ứng dụng miễn phí
Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 24
• Ngày đăng: 2015-08-03 - 07:41
"Katarina, dậy đi nào... Chúng ta còn phải lên đường đấy..."
Lưu ý: Bài viết này sẽ lấy theo phương người đọc là Garen, bật mí thêm rằng, sau tập này sẽ là tập cuối
Tôi nói với cô ấy những điều đó, nhưng Katarina vẫn nằm ngủ say như mèm đấy thôi, mặt trời đã ló dạng tư lâu rồi còn gì. Ngày cuối cùng ở thế giới này, có lẽ sau khi chúng tôi rời khỏi, nó vẫn sẽ đẹp biết bao. Tôi ngồi nhìn ra phía biển, cùng lúc này vị trưởng lão đã tìm thấy chúng tôi, ông đi cùng Amumu và Annie, và còn hai người lạ mặt nào đó nữa. Tất cả họ tiến lại gần đây :
- Đi thôi nào Garen, cuộc chiến đã sắp bắt đầu.
- Nhưng Katarina vẫn chưa thức dậy, ngài hãy đợi thêm tý nữa, được không trưởng lão ?
Ông ta nhìn chằm chằm vào Katarina, rồi lại đưa mắt sang tôi mà cười phì :
- Thật thế không... Ta nghĩ là cậu... sẽ bị cô gái này làm phiền suốt cả chặng đường sau này...
Nghe trưởng lão vừa dứt câu, phi dao của Katarina đã bay ngang qua mặt của cả tôi và nhắm vào ông ta. Đến cả tôi còn chẳng nhận ra được thì ông ấy đã biết được cô ấy đang giả vờ luôn đấy. Nhưng phi dao này không hề có sát ý, bởi Katarina thừa biết ông ta đủ sức né được nó, phi dao đó chỉ là đỡ ngượng ngạo khi ông ta lật mặt của nàng mà thôi. Tôi há mồm nhìn cô ấy đã dậy từ khi nào mà mí mắt trái cứ giựt liên tục...
- Thôi nào, em chỉ mới tỉnh lại cơ mà...
Vị trưởng lão cùng vuốt ve bộ râu trắng của mình tỏ vẻ đắc ý. Nhưng hôm nay là dịp trọng đại, tôi chẳng thừa hơi để trách cô ấy vào lúc này cả. Nhưng chưa hẳn sau trận chiến này thì không, bởi cái khoảng thời gian ở đây cô nàng này cũng làm khá nhiệu chuyện không hay rồi.
- Thế, ngài sẽ đưa chúng tôi đi bằng gì để đến Shurima đây ?
- Cứ đi theo ta !
Rồi cả nhóm bọn họ quay bước vào khu rừng, Katarina cùng tôi đi theo sau. Lúc này, cô ấy thì thầm nhỏ vào tai :
- Anh có thấy con nhỏ kia không ?
Rồi Katarina chỉ vào cô gái lạ mặt kia, tôi gật đầu tỏ ngụ ý đã biết được, cô ấy nói tiếp :
- Cô ta là yêu quái đấy, giống hồ ly luôn đi hút hồn người chết ở Ionia.
Ngạc nhiên trước lời nói của cô ấy, tôi nói nhỏ :
- Làm... làm sao em biết được ?
- Anh chỉ dùng ít phép thuật là thấy được cái đuôi của ả ngay thôi. Dồn sức mạnh phép thuật trong bản thân tụ về đôi mắt tăng nhãn lực. Nhưng cô ta cũng đẹp đấy chứ nhỉ... Tiếc là...
- Nhưng anh đâu hề biết chút nào về phép thuật đâu ?
Katarina lắc đầu, cô ấy niệm vài câu chú, rồi nắm lấy tay tôi. Chỉ chốc lát thôi tầm nhìn của tôi đã có sự thay đổi rõ rệt. Cô gái xinh đẹp Kia là một hồ ly biến thành :
- H-Hồ ly...
Tôi buột miệng lên tiếng khiến tất cả đều dừng lại, tên Game ninja lạ mặt kia vừa nghe tôi nhắc, hắn đã nhanh chóng quay lại trước mặt tôi, chĩa thẳng mũi kiếm vào cổ tỏ ý hăm dọa :
- Mày vừa nói Ahri là gì ?
Lúc này tôi chưa kịp phản ứng, Katarina cũng đã chẳng thấy đâu. Ahri chưa kịp lên tiếng gì cả, thì cô nàng đã bị Katarina khống chế ở đằng sau. Nhanh chóng tiếp cận lấy Ahri, đưa mũi dao kề cổ :
- Bỏ tay mày ra khỏi anh ta, có vẻ con hồ ly này khá quan trọng với mày nhỉ ? Tao không nói hai lời cùng một khoảnh khắc...
Không khí đã dần căng thẳng lên, còn tên này vẫn không có ý định dừng, hắn từ từ quay lại về phía phía cô ấy :
- Mày hăm dọa tao sao ?
Dưới chân của hắn xuất hiện từ cái bóng, rất nhiều hình ảnh của hắn, nhân lúc hắn đang dùng thuật, tôi nhảy xa khỏi tầm tấn công của tên này, tay đã cầm sẵn vũ khí. Vị trưởng lão nắm lấy tay Zed, ngăn hắn lại trước khi mọi chuyện càng tệ hại hơn :
- Được rồi, con trai, đừng chỉ vì một lời nói mà làm chuyện không hay. Lời nói chỉ là gió thoảng...
Hắn gật đầu dường như rất nghe ông ta. Vội thu toàn bộ phân bóng của bản thân lại :
- Vâng, thưa sư phụ.
Katarina cũng như vậy, đã biến lại ngay cạnh tôi đứng, Ahri cười mỉm và đá mắt với tôi :
- Thôi nào, thật ngạc nhiên khi anh thấy được hình dạng của tôi đấy, chàng trai à !
Zed định nói gì, nhưng Ahri ngăn lại, rồi cô ta liền phóng thích các đuôi hồ ly của mình tỏ rõ hàm ý :
- Thế nào, có giống như anh đã thấy không vị anh hùng, vậy anh muốn gì ở tôi ?
Ánh mắt sắc sảo, đôi môi căng mọng đó khiến tôi ngây người một hồi, rồi lắc đầu :
- Không, không gì cả, chỉ là... tôi hơi ngạc nhiên thôi !
- Thật... vậy sao.
Rồi Ahri thu toàn bộ đuôi hồ ly của cô ta lại, cả nhóm chúng tôi lại đi tiếp, xuýt nữa thì chúng tôi có rắc rối to rồi. Cả nhóm dẫn tôi đến chỗ các Game ninja khác tụ tập, rất nhiều các Game ninja đứng thành vòng tròn.
- Trưởng lão, đây là...
- Là nơi chúng ta xuất phát, hãy đứng vào trong, và làm như bọn họ.
Nghe theo trưởng lão, chúng tôi bước vào chính giữa, Zed, Ahri, Amumu, Annie, Katarina, và cả tôi với một số người khác ở trong, bên ngoài, họ nắm tay nhau, đọc vài thứ ma thuật cổ xưa nào đó,
- Họ đang làm gì thế, Garen ?
Katarina hỏi nhỏ tôi, Annie đã nhắc nhở :
- Im lặng nào !
Chúng tôi chỉ còn đứng đấy chờ điều gì xảy ra, và chỉ vài phút sau khi đọc xong phần ấn chú, mặt đất đã phát sáng, rung chuyển lên dữ dỗi, từ từ ánh sáng đến chói cả mắt. Tôi nắm chặt tay của Katarina, rồi cả hai nhắm mắt lại.