Wap giải trí, tải Game ứng dụng miễn phí
Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 23
• Ngày đăng: 2015-08-03 - 07:41
Thời gian như co giãn đến vô tận. Zed cho dù có phản ứng nhanh đến đâu cũng không thể giúp gì cho Ahri ngay lúc này được.
Chẳng lẽ lại một lần nữa, Zed phải chứng kiến những người mình yêu thương tự rời xa anh. Anh đỡ lấy thân thể mềm nhũn của nàng...
- Ahri...
Anh run run, lắp bắp. Rồi nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt của cô, tay run rẩy. Còn Ahri, cô vẫn ở ngay tại đây đấy thôi, nàng vẫn rất đẹp mỗi khi anh nhìn cho dù là lúc ngủ. Nhưng rồi, Zed đổi mục tiêu, anh đặt Ahri nằm xuống thật nhẹ nhàng, quay sang kẻ đã gây ra chuyện này. Sát khí Zed tỏa ra ngút trời, chỉ cần nhìn vào đôi mắt đó thôi cũng thấy thật đáng sợ, như một con sói dũng mãnh với đàn cừu. Muốn nuốt chửng lấy con mồi, xé xác hắn ra nhiều mảnh.
- Tên khốn nhà ngươi, không nể tình thầy trò, ta đã cho ngươi chết từ lâu rồi... Ta chỉ muốn sống, một cuộc sống yên bình, nhưng hôm nay ngươi lại nhẫn tâm cướp đi người thân cả ta... Được... Ngươi muốn học phải không, được, ta sẽ dạy ! Hãy tiếp thu những điều đang diễn ra...
Zed phân ra hai cái bóng, từ từ tiến tới, tên trưởng lão bấy giờ đang sợ hãi tột cùng. Chưa bao giờ hắn phải đối diện với cuộc chiến mà cầm chắc thất bại cả, một trưởng lão như hắn, vừa là người đứng đầu tại đây, vừa là thầy của Zed, nhưng rồi hắn cảm thấy hối hận sự ngu dốt đấy. Hắn quỳ mọp xuống :
- T-Ta... biết lỗi rồi... Dừng lại đi Zed... Ta không liên quan gì cả, là con bé đó lao ra...
Zed vẫn tiến tới thật chậm rãi. Lời nói của hắn chỉ khiến cho anh càng muốn xé xác hắn ra :
- Vậy ngươi có tha cho Ahri không ? Người có thế đưa cô ấy trở lại hay không ?
Anh đối diện với mốt kẻ từng là thầy của mình. Kẻ đã dạy mình từng câu chữ, từng đạo lý. Thế rồi tất cả cũng không còn ở đây ngay khi anh đưa kiếm lên cao, toan tính chấm dứt câu chuyện này thật nhanh chóng. Nhưng anh cảm thấy tay mình không cử động được, càng cố gắng, ngay cả chân cũng chẳng nhích nổi, cả cơ thể đã bất động. Ngay lúc đó ở ngoài cửa, nhóm ba người Amumu, Annie và sư phụ của họ đã ở đó, Amumu đang khóa chặt anh bằng sức mạnh của cậu ấy :
- Bình tĩnh lại đi, Zed, đây không phải là anh, hãy tha cho ông ta... Hãy để những người khác phán xét hành động của hắn...
Zed nghe nói vậy, anh buông kiếm xuống từ từ, rồi cười thật điên dại.
- Ta sẽ tha, nhưng kẻ này có tha cho Ahri không ? Hắn đã lấy đi chị của các cậu đấy, hay là muốn cả các người ta cũng giết đây...
Nói dứt câu, Zed biến mất, thoát khỏi chiêu thức của Amumu. Dùng sức mạnh của mình phân ra nhiều cái bóng khác, và giữ chặt lấy ba người họ.
- Giờ thì, chào tất cả nhé. Ta không hề muốn như vậy, nhưng kẻ như hắn thì sẽ không có kết cục tốt đẹp sau này. Chi bằng, để ta kết thúc nó...
Zed dứt câu, anh lần nữa quay sang tên đại trưởng lão. Lần này, có vẻ hắn đã cầm chắc cái chết trong tay vì không một ai có thể đủ sức cản lấy anh, không lấy ai cứu lấy tên ác nhân kia lần nữa.
- Không, dừng lại đi Zed.
"Con trai, đừng để thù hận che đi đôi mắt của con..."
Mặc cho cả ba cầu xin, mũi kiếm từ từ cắm xuống, nhưng có lẽ tên này vẫn còn rất may mắn, một giọng nói quen thuộc khiến cho anh ngừng tay, và cũng là người duy nhất có thể khiến anh dừng lại tất cả hành động bây giờ. Zed quay lại, các phân bóng của Zed biến mất, anh nhanh chóng bước tới chỗ Ahri :
- Zed, đừng làm vậy...
- Anh đây, đừng nói Ahri... Hãy giữ lấy chút sức lực đó cho mình đi...
Annie thấy thế, ngồi xuống cạnh Ahri xem xét vết thương.
- Thật may mắn đấy...
- Cô ấy thế nào Annie ?
- Chỉ bị ngất đi, không trúng vào tim, hãy để em giúp chị ấy.
Rồi Annie dùng vài phép thuật đơn giản. Ahri cảm thấy khỏe hơn rất nhiều, vết thương từ từ khép lại, cô đã có thể đứng dậy được. Zed mừng rỡ, ôm chặt lấy cô.
- Đừng bao giờ... làm chuyện đó nữa Ahri...
Ahri vẫn còn nhức nhối chỗ vết thương, nhưng rồi cũng ôm lấy anh, thì thầm :
- Không sao đâu, mọi chuyện đã ổn rồi, em đã ở đây...
Một hồi sau, anh cũng nhớ tên cái kẻ dư thừ đang hiện diện tại dây. Anh quay lại tên trưởng lão.
- Thế còn hắn, em sẽ làm gì hắn đây ? Phế đi sức mạnh hay là giết hắn ngay lúc này...
Cô không trả lời câu hỏi của Zed. Quay sang sư phụ mình và trao quyền quyết định lại cho ông. Ngài ấy bước lên phía trước :
- Nhân danh Kinkhôngu, ông có hai lựa chọn. Ở lại đây và giáng xuất cấp thấp nhất, hai là rời khỏi. Nhưng ta không đảm bảo chuyện gì sẽ xảy ra cho ông sau này...
Đường đường là một đại trưởng lão ngày nào nay lại bị một thuộc hạ dưới cấp nói vậy, nhưng biết làm sao được, hắn là kẻ thua cuộc, và chẳng có quyền để lựa chọn cho mình, nhưng không thể nào từ bỏ, hắn chấp nhận làm kẻ hèn hạ. Chỉ cần giữ được mạng, là có thể làm lại.
- Tha cho ông ta đi Zed, ông ấy biết lỗi rồi, đây sẽ là sự trừng phạt cho ông ta...
Ahri đã lên tiếng. Zed thở phào, nhưng cũng nghe theo cô. Anh quay sang hắn nói những lời cuối cùng :
- Cô ấy đã bỏ qua cho ông, nếu ở lại... hãy sống cho thật tốt đi... Nhưng ta không dám chắc chắn nếu ông phản kháng thì sẽ có gì xảy ra...
Rồi trước khi anh và Ahri rời khỏi, Zed không quên trừng mắt với hắn như muốn cho hắn biết rằng,